“Mẹ làm gì có ước mơ” là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Hạ Mer, được xuất bản lần đầu vào năm 2016. Sách đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của đông đảo độc giả và trở thành một hiện tượng văn học trong thời gian ngắn. Bài viết này sẽ review sách Mẹ làm gì có ước mơ, giúp bạn hiểu hơn về tác phẩm.
Đôi nét về tác phẩm “Mẹ làm gì có ước mơ”
Trước khi review sách Mẹ làm gì có ước mơ, mời bạn đọc cùng tìm hiểu đôi nét về tác phẩm. “Mẹ làm gì có ước mơ” xoay quanh câu chuyện về hai mẹ con Nguyệt Ánh và bé Minh. Nguyệt Ánh là một người phụ nữ độc thân, dành cả cuộc đời để vun vén cho gia đình.
Trong mắt Minh, mẹ là một người phụ nữ hoàn hảo, hy sinh tất cả cho con cái mà không hề có ước mơ riêng. Tuy nhiên, sau một biến cố lớn, Minh dần khám phá ra những bí mật về quá khứ của mẹ và nhận ra rằng, đằng sau sự hy sinh thầm lặng ấy là những ước mơ dang dở mà mẹ đã gác lại vì con.
Review sách Mẹ làm gì có ước mơ đầy đủ nhất
“Chỉ khi đọc “Mẹ làm gì có ước mơ”, ta mới thấu hiểu được những ước mơ thầm kín mà các bà mẹ đang cất giấu. Ước mơ ấy giản đơn, bình dị nhưng lại vô cùng cao quý và thiêng liêng.”
Bố mẹ có sinh nhật đâu!
Dù nhà nghèo khó, mỗi lần sinh nhật nó, bố mẹ luôn mua bánh kẹo mừng sinh nhật, làm nó vui sướng vì nhận được yêu thương. Bố mẹ đi làm suốt năm, không có ngày sinh nhật, chỉ biết sinh vào đầu hè.
Nó tự chọn ngày để làm sinh nhật cho bố mẹ. Một chiều, nó bí mật mua bánh kem, bánh kẹo và tặng bố một chiếc ví mới. Khi bố mẹ về, họ ngạc nhiên và hạnh phúc khi thấy chiếc bánh kem ghi “Chúc mừng sinh nhật bố mẹ”. Mẹ nói “Chúng mày chỉ giỏi bày vẽ” nhưng trong lòng rất vui.
Bác Hoài cũng cười, bảo lần đầu thấy bố mẹ nó có sinh nhật. Sinh nhật không chỉ dành cho trẻ con, mà cả người lớn cũng cần yêu thương. Mẹ chỉ biết làm việc để lo cho con cái, không có thời gian tự hỏi ý nghĩa cuộc đời. Nhưng nhìn con cái trưởng thành, hạnh phúc, đó là món quà lớn nhất của bố mẹ. Còn chúng con, món quà lớn nhất là bố mẹ đã xuất hiện trong cuộc đời mình.
Review sách Mẹ làm gì có ước mơ – Làm bố cô đơn lắm!
Ký ức về bố thường là những lần say xỉn, trong khi mẹ luôn vất vả. Khi lớn lên, nó nhận ra mình chỉ nhớ những điều tồi tệ về bố, mà quên đi những khoảnh khắc bố chăm chỉ và hy sinh.
Bố dậy sớm đi cấy, đôi vai gầy gánh lúa áo ướt đẫm mồ hôi. Khi nó cần xin dấu, bố luôn giúp. Khi nó đi làm xa, mới nhận ra sự quan trọng của bố. Nghe tin nó về, bố mừng, quét sân, nấu cơm, chuẩn bị mọi thứ chu đáo. Bố không bao giờ nói lời yêu thương, chỉ âm thầm làm những điều nhỏ nhặt.
Nó từng nói không muốn bị ép buộc phải hoàn hảo, nhưng đã đối xử công bằng với bố chưa? Bố không hoàn hảo, chỉ mong con có cuộc sống đủ đầy, nhưng sức bố có hạn. Bố mẹ ngày càng già yếu, không hiểu hết những gì con làm. Bố cô đơn trong chính ngôi nhà của mình, không ai thấu hiểu.
Bố không phải người hùng trong sách, chỉ là một người bố bình thường. Chiếc ghế đỏ đầu hè bố ngồi, ánh mắt xa xăm, thời gian vội trôi, tóc bố đã bạc. Làm bố có lúc cô đơn lắm, nhưng được làm bố của các con là thiên chức tuyệt vời.
>>> Xem thêm: Review sách đắc nhân tâm – Cuốn sách hay nhất về nghệ thuật sống
Sợ tết…
– Mẹ ơi, sao nhà bác Hiền năm nào cũng có đào với quất, còn nhà mình thì không? – Đào với quất làm gì, vài hôm lại héo vứt đi. Sau này, nó mới biết mẹ nói dối. Mẹ để tiền mua quần áo mới cho con cái mặc cả năm. Nhiều nhà bảo không mua hoa ngày ba mươi Tết, nhưng có nhà đến ngày đó cũng không có tiền mua. Những ngày cận Tết, bố mẹ đi làm từ sáng sớm đến tối muộn. Mẹ làm giò chả, chịu mưa lạnh, khổ cực vì Tết, vì con, vì bánh chưng.
Ba bà cháu tự lo cho nhau, bà dậy sớm chuẩn bị gạo, đậu, lá. Bà bảo, Tết không có đào quất thì cũng phải có bánh chưng để thắp hương. Ba bà cháu tự gói bánh, tuy không đẹp nhưng vẫn vui, rồi nhờ nhà bác cả nấu hộ.
Chiều ba mươi, mẹ mang về ít hạt dưa, kẹo ngô, và nước bí đao. Mâm ngũ quả được bày xinh xắn, bánh chưng cũng đã chín để cúng ông bà. Tiếng pháo hoa vang lên, lòng mấy đứa trẻ rộn ràng. Tết đoàn viên, ai cũng vui vẻ nhưng nó sợ Tết vì mẹ lại phải lo toan, thức khuya dậy sớm.
– Mẹ ơi, Tết không dành cho người nghèo phải không? – Chỉ cần sum vầy, nhìn con cái hạnh phúc, thì giàu hay nghèo cũng là Tết con ạ.
Nó thương bố, nhưng từng hứa không lấy người như bố
Trước khi mối quan hệ với bố cải thiện, suốt hơn hai chục năm, nó và bố hiếm khi nói chuyện quá hai câu ngoài “bố về ăn cơm” và “hôm nay bố có đón em không?”.
Người ta thường nói con gái là bình rượu mơ của bố, nhưng thực tế bố nó có đủ loại rượu nếp, rượu Yên Phú, rượu Kim Sơn, rượu chuối hột và rượu cùng chè cờ bạc.
Nó từng ghét bố
Bố vắng mặt trong các buổi họp phụ huynh, những dịp lễ tết, và cả khi nó khoe đỗ vào trường cấp ba, chỉ nói “con gái học gì lắm”. Nó hỏi mẹ, và mẹ bảo:
“Ngày xưa không như vậy, cưới nhau có con mới quá ra như vậy”.
Mùa hè năm ấy, khi chuẩn bị bước sang chặng đường mới, nó vô tình thấy “nhật ký của bố”. Thì ra, bố cũng có nhiều tâm sự, viết về sai lầm và sự bất lực của mình. Bố không biết làm sao khi có con quá trẻ, áp lực công việc, và kinh tế không đủ.
Sự nuối tiếc và thất vọng của bố khiến nó cảm thông hơn. Nó hiểu tại sao bố hút nhiều thuốc và cư xử như vậy. Nó không còn trách bố mà bắt đầu thương bố và cả cuộc đời mình.
“Mẹ làm gì có ước mơ” là một cuốn sách nên đọc cho tất cả mọi người, đặc biệt là những ai đang cảm thấy mất phương hướng trong cuộc sống. Hy vọng rằng qua review sách Mẹ làm gì có ước mơ, bạn sẽ tìm lại được động lực để theo đuổi ước mơ của mình và sống một cuộc đời ý nghĩa.